Ngày chia tay nàng cũng vì mình quá nghèo, nàng không nói ra nhưng mình biết đó là nguyện vọng của bố vợ hụt tương lai, ai cũng mong con mình được về bên nhà chồng nó “môn đăng hộ đối” chút, tâm lý đó cũng hoàn toàn hợp lý khi bây giờ mình chính thức trở thành bố của hai công chúa. Vả lại, hồi đó mình sinh viên mới ra trường lương ba cọc ba đồng, tính ra chưa được 30 triệu (tính cho 6 tháng ), nên mình nghĩ cũng nên rút lại để nhường hạnh phúc cho nàng, ngày nhận tin nàng lên xe hoa với công tử nhà giàu con một quan chức trong huyện, dù mừng vì em đã chính thức tìm được bên đỗ hạnh phúc của đời mình nhưng cũng hậm hực khi nghĩ đến lý do em và tôi đường ai nấy đi. Mình không hận em mà hận lý do xa em, tức chí bấm chí, mình khăn gói quả mướp Nam tiến theo châm ngôn mà ai đó trong group này từng chia sẽ “muốn làm giàu vô Nam, muốn làm quan ra Bắc còn muốn đập chắc thì về quê Choa”, mình phải tức chí bấm chí phải làm giàu để chứng minh với em rằng, bây giờ anh tay trắng mất luôn em nhưng anh sẽ có tất cả, hãy chờ xem…
(Ảnh minh họa)
Mười năm quay lại thành Vinh ngày đẹp trời, mình có đăng dòng facebook ‘đang ở Vinh, ai gần đây ra mần ly cà phê”? thấy em inbox tin nhắn, anh ở mô đó, hôm nay em rảnh vì đã làm xong việc ở nhà, em ra uống cà phê, biết bạn sắp gặp mình là người cũ, người mà năm xưa mình đã rất hậm hực nhưng do mãi mê công việc và gia đình hiện tại nên mình quên mất ý định chứng minh sự thành đạt cho em thấy. Vì vậy, khi em chủ động nhắn tin, chuyện cũ lại hiện về, mình nghĩ đây là cơ hội tốt, với lại mình sẽ liên hệ anh bạn ở Vinh để nhờ sự giúp đỡ. Mình ăn diện rất bảnh bao và tự tin trước xế hộp Mazda X5 mới cóng, dừng xe trước quán cà phê mà em đã gửi định vị rồi gọi em mặc dù thấy hai em khá xinh ngồi hai nơi trong quán, nghi một trong hai người là em rồi mà gọi lại cho chắc ăn,
– Alo em, anh tới quán mà em gửi định vị rồi này, anh đang dừng xe trước quán
– Xe nào anh, xe trắng hay xe đen, em đang ở trong quán này
– Xe Mazda X5 đuôi màu trắng đuôi 65 đó em
– Em thấy rồi, nàng dơ tay làm dấu từ trong quán bước ra
Mình de xe lùi vào chỗ đậu trong quán trong lòng thầm nghĩ “xe mình sang trọng, thành đạt vậy mà chẳng thấy em trầm trồ”??
Vào quán uống cà phê, gặp nàng sau rất nhiều năm xa cách, nàng vẫn trẻ và xinh đẹp, với một vẻ đẹp rất sang trọng.
Sau vài câu xã giao qua lại về tình hình gia đình hiện tại của hai đứa, mình xoay qua công việc, và biết rằng nàng chỉ quản lý việc nhà và nội trợ, công việc của chồng nàng thì mình không quan tâm đến, trước đây nghe mang máng là chỉ làm công chức nhà nước theo suất của bố để lại thôi. Mình quay sang thể hiện với nàng là con người thành đạt chịu khó, là giám đốc một công ty bất động sản lớn ở Sài Gòn… Nàng rất từ tốn chúc mừng và cũng khen mình là chàng trai giỏi giang, từ đôi bàn tay trắng đã làm nên cơ đồ. Mình nghĩ chắc nàng sẽ có chút hối tiếc, nhưng không hiểu sao nàng không thể hiện sự trầm trồ như mình kì vọng
Cuộc gặp sau hơn chục năm kết thúc sau khi nàng nhận được cuộc điện thoại từ ai đó, nàng phải về nhà…
– Nhà em ở đâu, nếu không ngại lên xe anh chở về nhà- tôi hỏi?
– Em sáng có chạy xe đến anh ạ, xe em màu trắng đằng kia
Nàng chỉ tay vào chiếc Audi Q7 mới cáu rồi nói “quà sinh nhật tuổi 32 của em chồng em tặng đó”
Nghe xong mình xây xẩm mặt mày, tay tạm biệt em mồm lẩm bẩm “thôi xong, quẹt khu rồi”, bước đi không vững bước tới đánh vội con Mazda vào trả cho chỗ đã thuê, cả bộ vét nữa mình phải thuê mất 1,8 triệu, do mình trả xe sớm hơn dự định nên họ bớt cho mình 300k
Mình bắt grap xe ôm ra bến xe và đón xe đò vào Gài Gòn để tiếp tục công việc mưu sinh dang dở, lòng thầm nghĩ “cũng may cho em là không lấy phải tôi”, và thầm chúc phúc cho em!
Ngồi trên xe ca chủ xe nó mở video của Tàu “Chủ tịch giả nghèo và cái kết”, nghĩ đến em bực quá mình quát lớn:
Thôi ông tắt mẹ cái video bọn Tàu Khựa này đi, và mồm lắp bắp “giả nghèo cấy mã cha bây, tau đây nghèo thật thì răng mồ”.
Xem thêm :