THU VƯƠNG NỖI SẦU
QUA dần mùa Hạ chói chang THU đem giọt nắng muộn màng đến đây LÁ xanh cũng đã hao gầy ĐIỂM từng đốm nhạt sắp thay lộc chồi SẮC màu chuyển đổi nhanh thôi VÀNG ong một thảm bồi hồi xót xa ANH đi biền biệt nên là VỀ thì tất cả phôi pha hết rồi EM giờ nói hổng thương tôi…