Mấy chục năm rồi sao em chẳng thể quên
Chẳng thể nguôi ngoai một cái tên khắc sâu trong miền kí ức
Một khuôn mặt thân quen tưởng mơ mà rất thực
Một giọng nói ấm trầm làm rạo rực đến hôm nay.
Ngày ấy anh vẫn thường hay nắm lấy bàn tay
Hôn lên trán em trong những ngày hò hẹn
Má em ửng hồng với nụ cười e thẹn
Em vẫn nhớ mà…lời thề hẹn năm xưa.
Anh đã xa rồi, kéo theo cả nắng mưa
Tình yêu đầu tiên sao mãi chưa trở lại
Đứng trước mộ anh, em nghe lòng tê tái
Nhớ anh nhiều mà…sao anh lại…lặng im…
Em chẳng thể nào ngăn nổi được con tim
Kỉ niệm chẳng chịu im cứ ùa về nhức nhối
Anh nằm ngày kia mà cách xa quá đỗi
Sao chẳng trở về cho đỡ tội tình em?
Mấy chục năm rồi đôi mắt vẫn lấm lem
Vẫn thấy khát thèm vòng tay người năm ấy
Kỉ niệm tưởng quên mà đến nay vẫn vậy
Vẫn thấy ngọt ngào qua chừng ấy xuân xanh.
Em vẫn sẽ mãi chờ và mãi nhớ về anh…